Khoe khoang
Khoe khoang, 152, Huyen Nguyen, Sống Trọn Từng Giây
, 16/09/2014 08:27:54Vào một đêm không trăng, không sao, bóng điện đang hãnh diện tỏa ra thứ ánh sáng chói ngời.
Nó lia những tia sáng kiêu kì rạng rỡ đi khắp gian nhà. Chợt nó dừng lại ở góc bếp vì nhận thấy một vật gì nhỏ bé, đen đúa với khuôn mặt bám đầy mạng nhện đang đứng ở đó. Đó là Đèn Dầu. Bóng điện liền kênh kiệu hỏi: “Này tên kia, mi là ai thế, sao mi nhỏ bé, xấu xí hôi hám nữa? Mi nhìn ta đây này, vừa to lớn, vừa rực rỡ lại cực kì sang trọng. Ta thấy mi chướng mắt quá. Mi cút khỏi đây ngay!”
Đèn Dầu thản nhiên đáp lại: “Tôi biết mình nhỏ bé, bụi bặm, nhưng tôi không hèn mọn, không khoe khoang hống hách. Một này nào đó tôi sẽ cho anh thấy tôi là người hữu dụng, mọi người sẽ ưu ái tôi”.
Và một đêm kia, cũng lại là một đêm không trăng không sao nhưng cúp điện. Mọi người chẳng thấy Bóng điện đâu cả mà chỉ thấy một Đèn Dầu đang thầm lặng tỏa ra thứ ánh sáng cần thiết cho căn nhà nhỏ, tỏa ra những tia sáng tí tách reo ca. Bóng điện chết lặng trong bóng tối vì hổ thẹn, nó ngẫm ra rằng: Không ai hoàn hảo cả và cũng không nên lấy cái tốt của mình mà chế giễu cợt đùa phần chưa tốt của người khác. Cuộc đời này là những sự bù đắp diệu kỳ!
Mực tím
Khoe khoang Truyện ngắn